Chắc hẳn trong chúng ta, ai cũng đã từng một lần thắc mắc về sự khác nhau giữa “ nguyên âm” và “phụ âm” đúng không? Nếu đúng như vậy, hôm nay hãy cùng mình tìm hiểu về sự khác biệt này nhé.
Trong tiếng Anh, có tất cả 44 âm tiết và được chia làm hai loại: Nguyên âm và Phụ âm.
Nguyên âm:
Là những dao động của thanh quản hay những âm mà khi ta phát ra luồng khí từ thanh quản lên môi không bị cản trở. Nguyên âm có thể tự đứng riêng biệt hoặc có thể đứng tược hoặc sau các phụ âm để tạo thành tiếng trong lời nói.
Trong nguyên âm, thường được chia hai loại: nguyên âm đơn và nguyên âm đôi.
Nguyên âm đơn:
Nguyên âm ngắn Nguyên âm dài
/ i / / i: /
/ e / / æ /
/ ɔ / / ɔ: /
/ ʊ / / u: /
/ ʌ / / a: /
/ ə / /ɜ:/
Phụ âm
Là âm phát từ thanh quản qua miệng hay những âm khi phát ra, luồng khí từ thanh quản lên môi bị cản trở, bị tắc ví dụ như lưỡi va chạm môi, răng, 2 môi va chạm… nhau trong quá trình phat âm. Phụ âm chỉ phát ra thành tiếng trong lời nói chỉ khi phối hợp với nguyên âm.
Phụ âm thường được chia làm 3 loại: Phụ âm vô thanh, phụ âm hữu thanh và các loại phụ âm khác.
Phụ âm vô thanh:
Là những âm mà khi phát âm không làm rung thanh quản, chỉ đơn giản là những tiếng động nhẹ như tiếng xì xì, riếng bật, tiếng gió. So với âm hữu thanh, các âm vô thanh có số lượng ít hơn, nên chỉ cần nắm bắt được các âm vô thanh, chúng ta sẽ nắm được toàn bộ các quy tắc phát âm khác như quy tắc phát âm khi thêm -ed; – thêm -s sau động từ/danh từ.
Phụ âm Phụ âm
/p/ /k/
/f/ /t/
/s/ /θ/
/ʃ/ /tʃ/
Phụ âm hữu thanh:
Là những âm là khi phát âm sẽ làm rung thanh quản (bạn có thể kiểm chứng bằng cách đưa tay sờ lên cổ họng)
Phụ âm Phụ âm
/b/ /d/
/g/ /dʒ/
/v/ /ð/
/z/ /ʒ/
Các phụ âm còn lại:
/m/ /n/
/η/ /h/
/l/ /r/
/j/ /w/
Trên đây chính là sự khác biệt giữa nguyên âm và phụ âm mà chúng ta cần phải nắm vững để có thể học tốt hơn. Chúc các bạn luôn học tốt nhé.